Công vụ các sứ đồ 17:1-34

  • Phao-lô và Si-la ở Tê-sa-lô-ni-ca (1-9)

  • Phao-lô và Si-la ở Bê-rê (10-15)

  • Phao-lô ở A-thên (16-22a)

  • Bài giảng của Phao-lô tại A-rê-ô-ba (22b-34)

17  Bấy giờ, họ đi qua Am-phi-bô-lít và A-pô-lô-ni-a rồi đến Tê-sa-lô-ni-ca.+ Ở đó có một nhà hội của người Do Thái.  Theo thói quen,+ Phao-lô vào đó gặp họ, và trong ba ngày Sa-bát, ông lý luận với họ dựa trên Kinh Thánh,+  giải thích và đưa ra bằng chứng cho thấy Đấng Ki-tô phải chịu khổ+ và sống lại.+ Ông nói: “Đấng Ki-tô ấy chính là Chúa Giê-su mà tôi đang rao truyền cho anh em”.  Kết quả là một số người tin theo, đến kết hợp với Phao-lô và Si-la,+ cũng có rất đông người Hy Lạp vốn đã thờ phượng Đức Chúa Trời và không ít phụ nữ có thế lực nữa.  Nhưng người Do Thái sinh lòng ganh ghét,+ tập hợp bọn côn đồ, là những kẻ ăn không ngồi rồi ở chợ, rồi hợp thành một đám đông và bắt đầu gây náo loạn trong thành. Họ xông vào nhà của Gia-sôn, tìm bắt Phao-lô và Si-la để đem đến trước mặt đám đông.  Khi không tìm được hai người, họ lôi Gia-sôn cùng một số anh em đến nhà cầm quyền trong thành và la lên: “Những tên làm đảo lộn* cả thế giới giờ cũng đang ở đây,+  và Gia-sôn đã tiếp đãi chúng trong nhà mình. Cả bọn chúng đều chống lại sắc lệnh của Sê-sa vì nói rằng có một vua khác là Giê-su”.+  Nghe những lời ấy, đoàn dân và nhà cầm quyền trong thành đều hoảng hốt.  Sau khi các nhà cầm quyền lấy đủ tiền bảo lãnh của Gia-sôn và những người kia thì thả họ ra. 10  Ngay đêm đó, anh em chuyển Phao-lô và Si-la đến thành Bê-rê. Tới nơi, hai người vào nhà hội của người Do Thái. 11  Những người ở thành Bê-rê có tinh thần cởi mở hơn người ở thành Tê-sa-lô-ni-ca, vì họ hào hứng tiếp nhận lời Đức Chúa Trời, cẩn thận tra xem Kinh Thánh hằng ngày để biết những điều mình nghe có đúng không. 12  Vì thế, nhiều người trong số họ tin đạo, khá nhiều phụ nữ và đàn ông Hy Lạp có danh tiếng cũng tin đạo. 13  Nhưng khi người Do Thái ở Tê-sa-lô-ni-ca hay rằng Phao-lô cũng rao truyền lời Đức Chúa Trời ở Bê-rê, họ đến kích động và gây xôn xao trong dân chúng.+ 14  Anh em liền chuyển Phao-lô xuống vùng biển,+ còn Si-la và Ti-mô-thê thì ở lại. 15  Tuy nhiên, những người dẫn đường cho Phao-lô đã đưa ông đến tận A-thên. Rồi họ trở về, mang theo chỉ thị là Si-la và Ti-mô-thê+ phải đến với Phao-lô càng nhanh càng tốt. 16  Trong khi ở A-thên đợi hai người đó, Phao-lô khó chịu khi thấy trong thành đầy dẫy tượng thần. 17  Vậy, ông vào nhà hội lý luận với người Do Thái và những người khác thờ phượng Đức Chúa Trời, hằng ngày ông cũng làm thế với những người mình gặp ở chợ. 18  Nhưng có một số triết gia thuộc phái Khoái lạc và phái Khắc kỷ bắt đầu tranh luận với ông. Người thì nói: “Gã ba hoa này muốn nói gì đây?”. Kẻ bảo rằng: “Hình như ông ta rao truyền về các thần ngoại”. Họ nói thế vì Phao-lô rao truyền tin mừng về Chúa Giê-su và sự sống lại.+ 19  Họ đưa ông đến A-rê-ô-ba và hỏi: “Ông có thể cho chúng tôi biết thêm về đạo mới mà ông giảng không? 20  Ông nói những điều lạ tai nên chúng tôi muốn biết những điều ấy có nghĩa gì”. 21  Thật vậy, hết thảy người A-thên và người ngoại quốc ở đó* chỉ dành thì giờ rảnh rỗi để bàn tán hoặc nghe những điều mới lạ. 22  Bấy giờ, Phao-lô đứng giữa A-rê-ô-ba+ và nói: “Hỡi dân thành A-thên, trong mọi phương diện, tôi thấy quý vị dường như có lòng thành kính với thần thánh* hơn các dân khác.+ 23  Chẳng hạn, khi đi trên đường và quan sát những gì quý vị tôn sùng,* tôi thấy có một bàn thờ khắc hàng chữ: ‘Thờ Chúa Không Biết’. Vậy, đấng quý vị thờ mà không biết, chính là đấng tôi đang giảng cho quý vị. 24  Đức Chúa Trời là đấng đã tạo dựng vũ trụ và mọi vật trong đó, ngài là Chúa của trời đất,+ không ở trong đền thờ do tay con người làm nên.+ 25  Ngài cũng không cần bàn tay con người phục vụ, như thể ngài cần điều gì,+ vì chính ngài ban cho mọi người sự sống, hơi thở+ và mọi thứ. 26  Từ một người,+ ngài làm nên muôn dân để họ sống trên khắp mặt đất;+ ngài ấn định các thời kỳ và đặt ranh giới nơi loài người ở,+ 27  để họ tìm kiếm Đức Chúa Trời, mò mẫm và thật sự tìm được ngài,+ dù ngài không ở xa mỗi người trong chúng ta. 28  Bởi nhờ ngài mà chúng ta có sự sống, hoạt động và tồn tại. Ngay cả một số thi sĩ của quý vị đã nói: ‘Vì chúng ta cũng là con cái ngài’. 29  Bởi vậy, vì là con cái Đức Chúa Trời,+ chúng ta chớ nên nghĩ ngài giống như vàng, bạc, đá, hay vật được tạc nên bởi nghệ thuật và cách thiết kế của con người.+ 30  Đúng là Đức Chúa Trời đã bỏ qua những thời người ta thiếu hiểu biết như thế,+ nhưng nay ngài tuyên bố cho mọi người ở khắp nơi phải ăn năn. 31  Vì ngài đã định một ngày để phán xét+ thế gian một cách công chính bởi người mà ngài đã bổ nhiệm. Ngài bảo đảm điều này với mọi người qua việc làm cho người ấy sống lại”.+ 32  Khi nghe nói về người chết sống lại, một số người bắt đầu nhạo báng,+ những người khác thì nói: “Để lần khác chúng tôi sẽ nghe ông nói về chuyện này”. 33  Vì vậy, Phao-lô rời khỏi đó, 34  nhưng có một số người theo ông và tin Chúa. Trong đó có Đi-ô-nê-xi, là quan tòa của tòa án A-rê-ô-ba, cùng một phụ nữ tên Đa-ma-ri và những người khác.

Chú thích

Hay “gây rối loạn”.
Hay “đến đó tham quan”.
Hay “dường như sùng đạo”.
Hay “thờ phượng”.