Sáng thế 2:1-25

  • Đức Chúa Trời nghỉ vào ngày thứ bảy (1-3)

  • Giê-hô-va Đức Chúa Trời, Đấng Sáng Tạo của trời và đất (4)

  • Người nam và người nữ trong vườn Ê-đen (5-25)

    • Người nam được nắn nên từ bụi đất (7)

    • Cây biết điều thiện và điều ác là cây cấm (15-17)

    • Người nữ được tạo ra (18-25)

2  Như thế, trời đất cùng vạn vật trong đó* được hoàn tất.+  Đến ngày thứ bảy, Đức Chúa Trời đã hoàn tất công việc ngài làm, và bắt đầu từ ngày thứ bảy thì ngài nghỉ mọi công việc ngài làm.+  Đức Chúa Trời ban phước cho ngày thứ bảy và tuyên bố ngày ấy là ngày thánh, vì vào ngày ấy, ngài nghỉ mọi công việc sáng tạo; ngài đã tạo ra mọi thứ ngài dự định làm.  Đây là lịch sử của trời và đất vào thời chúng được sáng tạo, vào ngày mà Giê-hô-va* Đức Chúa Trời làm nên trời và đất.+  Trên đất chưa có bụi rậm và cây cối nào khác mọc lên, vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời chưa làm mưa xuống trên đất và cũng chưa có con người để cày cấy đất đai.  Tuy nhiên, có hơi nước từ dưới đất bốc lên, thấm đẫm khắp mặt đất.  Giê-hô-va Đức Chúa Trời lấy bụi đất+ nắn nên con người và hà hơi sống+ vào mũi, thì người trở thành một người* sống.+  Giê-hô-va Đức Chúa Trời cũng trồng một khu vườn ở Ê-đen,+ về hướng đông, rồi đặt người mà ngài vừa nắn nên+ vào đó.  Giê-hô-va Đức Chúa Trời làm đất mọc lên mọi loài cây đẹp mắt và ăn ngon, cũng như cây sự sống+ ở giữa vườn cùng cây biết điều thiện và điều ác.+ 10  Có một con sông ra từ Ê-đen để cung cấp nước cho vườn, và từ đó chia thành bốn nhánh. 11  Tên nhánh thứ nhất là Bi-sôn, bao quanh cả vùng Ha-vi-la, là nơi có vàng. 12  Vàng của vùng đó rất tốt. Ở đó cũng có nhựa thơm và hắc mã não. 13  Tên nhánh thứ nhì là Ghi-hôn, bao quanh cả vùng Cút-sơ. 14  Tên nhánh thứ ba là Hi-đê-ke,*+ chảy về hướng đông xứ A-si-ri.+ Nhánh thứ tư là Ơ-phơ-rát.+ 15  Giê-hô-va Đức Chúa Trời cho người đàn ông ở trong vườn Ê-đen để trồng trọt và chăm sóc vườn.+ 16  Giê-hô-va Đức Chúa Trời cũng truyền cho ông mệnh lệnh này: “Con được ăn thỏa thuê mọi cây trong vườn.+ 17  Nhưng về cây biết điều thiện và điều ác, con không được phép ăn, vì vào ngày con ăn, chắc chắn con sẽ chết”.+ 18  Bấy giờ Giê-hô-va Đức Chúa Trời nói: “Người đàn ông ở một mình mãi thì không tốt. Ta sẽ làm nên một người giúp đỡ, một người bổ trợ cho nó”.+ 19  Lúc ấy, Giê-hô-va Đức Chúa Trời đang lấy bụi đất nắn nên mọi động vật hoang dã, mọi loài vật bay trên trời. Ngài mang chúng đến cho người đàn ông để xem ông đặt tên gì cho từng con; hễ ông đặt cho mỗi con vật* sống tên nào thì đó là tên nó.+ 20  Thế là người đàn ông đặt tên cho mọi súc vật, các loài vật bay trên trời và mọi động vật hoang dã. Tuy nhiên, về phần người đàn ông thì không có người giúp đỡ, bổ trợ cho mình. 21  Vì thế, Giê-hô-va Đức Chúa Trời khiến người đàn ông ngủ mê, và trong khi ông ngủ, ngài lấy một xương sườn của ông rồi làm cho thịt chỗ đó liền lại. 22  Giê-hô-va Đức Chúa Trời dựng nên một người nữ từ xương sườn mà ngài đã lấy nơi người đàn ông, rồi đem nàng đến cho ông.+ 23  Người đàn ông bèn nói: “Này đây, xương từ xương ta,Thịt từ thịt ta! Nàng sẽ được gọi là Người Nữ,Vì do nơi người nam mà ra”.+ 24  Vì vậy, người nam sẽ rời cha mẹ và gắn bó với vợ mình, hai người sẽ trở nên một.*+ 25  Thời ấy, người đàn ông và vợ đều trần truồng+ nhưng không ngượng ngùng.

Chú thích

Ds: “cùng cả đạo quân của chúng”.
Lần đầu tiên xuất hiện danh riêng độc đáo của Đức Chúa Trời là יהוה (YHWH). Xem Phụ lục A4.
Hê: neʹphesh, có nghĩa đen là “một tạo vật thở”. Xem mục “Nephesh; Psykhe” trong Bảng chú giải thuật ngữ.
Hay “Ti-gơ-rơ”.
Xem mục “Nephesh; Psykhe” trong Bảng chú giải thuật ngữ.
Ds: “một thịt”.