Đi đến nội dung

Đi đến mục lục

KINH THÁNH THAY ĐỔI ĐỜI SỐNG

Tôi đã học được cách tôn trọng phụ nữ và bản thân

Tôi đã học được cách tôn trọng phụ nữ và bản thân
  • NĂM SINH: 1960

  • NƠI SINH: PHÁP

  • QUÁ KHỨ: NGHIỆN MA TÚY, HUNG BẠO, XEM THƯỜNG PHỤ NỮ

ĐỜI SỐNG TRƯỚC ĐÂY:

Tôi sinh ra tại thành phố Mulhouse ở vùng đông bắc nước Pháp, trong một khu ngoại ô dành cho giới lao động. Khu vực này nổi tiếng có nhiều bạo lực. Những ký ức tuổi thơ của tôi toàn là cảnh gia đình cãi vã, đánh nhau. Trong nhà tôi, phụ nữ bị xem thường và đàn ông ít khi đếm xỉa đến ý kiến của họ. Tôi được dạy rằng chỗ của phụ nữ là trong xó bếp, chăm sóc đàn ông và con cái.

Tuổi thơ của tôi không hề êm ấm. Năm tôi lên mười thì ba mất do nghiện rượu. Rồi 5 năm sau, một người anh của tôi tự tử. Cùng năm đó, tôi chứng kiến một vụ án mạng trong gia đình do tranh cãi. Tôi bị sốc. Người nhà dạy tôi cách dùng dao, súng và đánh nhau bất cứ khi nào cần. Là một thiếu niên có tâm lý bất ổn, tôi xăm hình khắp người và nhậu nhẹt say sưa.

Đến năm 16 tuổi, tôi uống 10 đến 15 chai bia mỗi ngày, và không lâu sau thì bắt đầu dùng ma túy. Để có tiền thỏa mãn những tật xấu đó, tôi đi bán sắt vụn và tìm mọi cách ăn trộm. Đến năm 17 tuổi, tôi đã phải vào tù. Tổng cộng, tôi nhận 18 bản án vì tội trộm cắp và bạo lực.

Lúc hơn 20 tuổi, tình trạng của tôi càng tệ thêm. Tôi hút tới 20 điếu cần sa mỗi ngày, dùng heroin và các chất gây nghiện khác. Vài lần tôi suýt chết vì quá liều. Tôi bắt đầu bán ma túy nên lúc nào cũng mang theo dao súng bên mình. Một lần, tôi cố bắn một người đàn ông, nhưng thật may là viên đạn bay trúng mặt dây nịt và dội ra! Năm tôi 24 tuổi thì mẹ qua đời, và tôi càng trở nên hung dữ hơn. Những người đi bộ sợ tôi đến nỗi họ băng qua đường khi thấy tôi đang đi tới. Vì hay ẩu đả nên cuối tuần tôi thường bị nhốt ở đồn cảnh sát hoặc phải vào viện để khâu vết thương.

Năm 28 tuổi, tôi kết hôn. Chắc các bạn có thể đoán lúc đó tôi không tôn trọng vợ mình. Tôi chửi rủa và đánh đập cô. Dù là vợ chồng nhưng mạnh ai nấy sống. Tôi nghĩ chỉ cần đưa cô ấy thật nhiều nữ trang ăn cắp là đủ. Rồi một điều bất ngờ đã xảy ra. Vợ tôi bắt đầu tìm hiểu Kinh Thánh với Nhân Chứng Giê-hô-va. Sau buổi học đầu tiên, cô ấy đã bỏ thuốc, không lấy tiền ăn cắp nữa và cũng trả lại nữ trang. Thế là tôi nổi điên lên. Tôi chống đối việc cô tìm hiểu Kinh Thánh và thường phà khói thuốc vào mặt vợ. Tôi cũng bêu xấu cô ấy trước làng xóm.

Vào đêm nọ, trong cơn say bí tỉ, tôi châm lửa đốt căn hộ của chúng tôi. Vợ đã cứu tôi cùng đứa con gái nhỏ năm tuổi thoát khỏi ngọn lửa. Khi tỉnh dậy, tôi vô cùng ân hận. Tận sâu trong lòng, tôi cảm thấy Đức Chúa Trời không bao giờ có thể tha thứ cho mình. Tôi nhớ lại một linh mục từng nói những kẻ ác sẽ xuống hỏa ngục. Thậm chí bác sĩ tâm thần cũng bảo: “Đời anh xong rồi! Anh đã hết thuốc chữa”.

CÁCH KINH THÁNH THAY ĐỔI ĐỜI SỐNG:

Sau trận hỏa hoạn, chúng tôi chuyển đến sống với cha mẹ vợ. Khi các Nhân Chứng đến thăm vợ tôi, tôi hỏi họ: “Đức Chúa Trời có thể tha thứ cho mọi tội lỗi của tôi không?”. Họ cho tôi xem câu Kinh Thánh 1 Cô-rinh-tô 6:9-11. Đoạn này liệt kê những hành vi mà Đức Chúa Trời lên án, nhưng cũng nói thêm: “Một số người trong anh em từng là người như thế”. Những lời này giúp tôi biết rằng mình có thể thay đổi. Các Nhân Chứng dùng câu Kinh Thánh 1 Giăng 4:8 để trấn an tôi rằng Đức Chúa Trời yêu thương tôi. Cảm thấy được khích lệ, tôi xin các Nhân Chứng giúp tôi tìm hiểu Kinh Thánh hai lần một tuần. Tôi cũng bắt đầu tham dự các buổi nhóm họp của đạo Đấng Ki-tô và không ngừng cầu nguyện với Đức Giê-hô-va.

Trong vòng một tháng, tôi quyết định bỏ ma túy và rượu. Lúc đó tôi phải chống chọi với cơn vật vã dữ dội! Tôi gặp những cơn ác mộng khủng khiếp, bị đau đầu, chuột rút cùng những triệu chứng khác của việc cai nghiện. Nhưng đồng thời tôi cũng cảm thấy Đức Giê-hô-va đang nắm tay tôi và làm tôi vững mạnh. Tôi cảm thấy giống như sứ đồ Phao-lô. Ông nói về sự giúp đỡ của Đức Chúa Trời như sau: “Trong mọi sự, tôi có sức mạnh nhờ đấng ban sức cho tôi” (Phi-líp 4:13). Với thời gian, tôi cũng bỏ được thuốc lá.—2 Cô-rinh-tô 7:1.

Ngoài việc giúp tôi làm chủ được cuộc sống, Kinh Thánh còn cải thiện đời sống gia đình chúng tôi. Cách cư xử của tôi với vợ cũng thay đổi. Tôi bắt đầu tôn trọng cô ấy nhiều hơn. Tôi đã biết nói “xin” và “cảm ơn”. Tôi cũng trở thành người cha đúng nghĩa của con gái mình. Sau khi học Kinh Thánh được một năm, tôi dâng mình cho Đức Giê-hô-va và làm báp-têm theo gương vợ.

LỢI ÍCH:

Tôi biết chắc một điều là chính các nguyên tắc Kinh Thánh đã cứu mạng tôi. Ngay cả những người thân không phải là Nhân Chứng cũng công nhận rằng đáng lẽ tôi đã chết vì thói nghiện ngập hoặc bị người ta giết.

Đời sống gia đình tôi đã hoàn toàn thay đổi nhờ Kinh Thánh dạy tôi biết cách chu toàn trách nhiệm của một người chồng và người cha (Ê-phê-sô 5:25; 6:4). Chúng tôi bắt đầu làm chung nhiều việc như một gia đình. Giờ đây thay vì nhốt vợ trong xó bếp, tôi rất vui khi hỗ trợ cô ấy tham gia các hoạt động truyền giáo trọn thời gian. Cô ấy cũng rất vui khi hỗ trợ tôi trong vai trò trưởng lão hội thánh.

Tình yêu thương và lòng nhân từ của Giê-hô-va Đức Chúa Trời đã làm tôi vô cùng xúc động. Tôi mong muốn được nói về những đức tính của ngài với những ai bị xem là hết thuốc chữa, vì trước kia nhiều người cũng xem tôi như thế. Tôi biết Kinh Thánh có sức mạnh giúp bất kỳ ai tìm được một đời sống trong sạch và có mục đích. Kinh Thánh không chỉ dạy tôi yêu thương và tôn trọng mọi người cả nam lẫn nữ, mà còn giúp tôi tôn trọng bản thân mình.